Ngày 5/11, Hội nghị Trung ương lần thứ 14 diễn ra. Đây là lần hội nghị rất sát ngày diễn ra Đại hội nhưng chưa biết nó có phải là kỳ Hội nghị cuối cùng của khóa 13 hay không. Trước đây mấy tháng, kỳ họp của Bộ Chính trị đã chọn Phan Văn Giang làm Tổng bí thư với số phiếu vượt trội 9/16, Tô Lâm-người về thứ nhì với số phiếu 6/16. Tuy nhiên, ghế đã nằm trong tay ông Tô Lâm thì khó mà ông chịu nhả ra cho ai. Khi quyền lực trong tay, nếu không tìm cách giữ ghế thì đến khi nó vuột là không thể cứu vãn.
Hội nghị Trung ương 14 bỏ phiếu cho kế hoạch nhân sự mới, tuy nhiên, dư luận chú ý nhất là số phận chính trị của ông Tổng bí thư Tô Lâm. Ông đã dùng mọi cách để buộc Trung ương Đảng chọn ông thay vì chọn Phan Văn Giang.
Phan Văn Giang với binh quyền trong tay không chấp nhận chiếc ghế Chủ tịch nước. Chiếc ghế này không có thực quyền. Cho dù trong tay có nắm binh quyền đi chăng nữa thì sức ảnh hưởng cũng hạn chế chứ không thể như ghế Tổng bí thư.
Được Bộ Chính trị ủng hộ, Phan Văn Giang như thừa thắng xông lên. Liên minh Giang-Chính-Cường hình thành. Nếu liên minh này thắng, Phan Văn Giang sẽ là Tổng bí thư, Lương Cường vẫn còn là Chủ tịch nước và Phạm Minh Chính vẫn là Thủ tướng. Đây là kịch bản đẹp nhất cho cả 3. Đặc biệt là cho cả Lương Cường và Phạm Minh Chính. Hai người này sẽ không phải rời chính trường sau Đại hội. Và nếu Tô Lâm thua cuộc thì ắt có thỏa thuận đổi chác. Đàn em Tô Lâm sẽ tiến lên những vị trí cao hơn.
Trong trận chiến này ông Phan Văn Giang không có cửa thua. Ông có có cửa thắng và hòa. Cửa thắng như đã nói, ông Giang là Tổng bí thư. Tuy nhiên nếu không bứng được Tô Lâm thì Phan Văn Giang cũng sẽ là Chủ tịch nước thay cho Lương Cường. Lúc này, nắm 1 trụ và có đàn em thân tín kiểm soát Bộ Quốc phòng thì ông Giang cũng là một trụ mạnh.
Sáng nay, đảng cộng sản bất ngờ tổ chức hội nghị trung ương đảng lần thứ 14. Theo thông lệ, hội nghị lần thứ 14 thường là lần cuối cùng, chốt lại toàn bộ nhân sự bộ chính trị, ban bí thư cho nhiệm kỳ tới.
Nếu tròn 2 ngày 5 & 6/11. Nhân sự Tứ trụ đã chốt thì xem như nhân sự bên dưới sẽ được an bài. Ván cờ đã ngã ngũ thì họ sẽ không còn cần đến Hội nghị Trung ương 15 để chia chác lại. Nếu hết ngày 6/11 mà các phe vẫn chưa ngã ngũ thì cuộc chiến những ngày cận đại hội 14 sẽ rất gay cấn.
Có vẻ như trong hội nghị Trung ương lần này phe Tô Lâm đang là phe phòng thủ bảo vệ những gì họ đang có và bảo vệ những dự án nhân sự họ đã lên lịch. Ngoài ý đồ đưa Nguyễn Duy Ngọc vào ghế Bí thư thành ủy thành phố Hà Nội đã thành công, thì Tô Lâm còn đòi hỏi nhiều hơn thế. Lê Minh Hưng sẽ thay thế Phạm Minh Chính giữ ghế Thủ tướng Chính phủ. Chính vì thế tại kỳ Hội nghị này ông Thủ tướng bằng mọi cách phải hỗ trợ Giang Văn Giang giành giật từng chút lợi thế một.
Cuộc chiến ghế Tổng bí thư đã căng thẳng nhưng cuộc chiến ghế Thủ tướng cũng không kém. Lúc này là lúc các nhóm đánh nhau nên không cá nhân nào đứng độc lập. Phạm Minh Chính đang cố giữ ghế trong khi đó Lê Minh Hưng thì cố đoạt ghế. Tuy nhiên, 2 đối thủ này không hề đối đầu trực diện mà nấp dưới cái bóng khác nhau để tìm kiếm lợi thế. Lê Minh Hưng nấp dưới cái bóng của Tô Lâm còn Phạm Minh Chính nấp dưới bóng của Phan Văn Giang.
Cũng có khả năng xảy ra là hai bên không bên nào thắng tuyệt đối và sẽ đi đến thỏa hiệp. Khi ấy, nếu Tô Lâm muốn giữ ghế thì phải hy sinh Lê Minh Hưng, chấp nhận Phạm Minh Chính ở lại.
Nói chung, khi cuộc chiến không ngã ngũ rõ ràng thì vị trí bên dưới thường hay được đem ra để hy sinh, còn vị trí lớn thì vẫn giữ nguyên.
Trần Chương-Thoibao.de










