HÀ NỘI LẠI MUỐN XÂY SÂN VẬN ĐỘNG LỚN THỨ HAI THẾ GIỚI TẠI KHU ĐÔ THỊ 10.000 HA

Mới tháng 10, Bộ Công an khởi công sân vận động PVF ở Hưng Yên, 60.000 chỗ, trên 5,5 ha đất vàng, được quảng cáo là lớn nhất, hiện đại nhất Việt Nam. Dân chưa kịp hiểu mục đích dùng để làm gì, thì hôm nay Hà Nội tiếp tục lộ diện siêu dự án mới: khu đô thị Olympic 10.000 ha ở Thường Tín, với điểm nhấn là sân vận động Trống Đồng rộng 48 ha, quy mô 135.000 chỗ, lớn thứ hai thế giới theo thiết kế.

Hà Nội đang thiếu trường học, bệnh viện, công viên, nhà ở xã hộ, đất cho dân sinh… Nhưng tuyệt nhiên không thiếu sân vận động. Thậm chí đang dư.

Sân Mỹ Đình thì nợ thuế gần 1.000 tỷ, xuống cấp như sân bóng phường. Hưng Yên vừa khởi công công trình lớn nhất cả nước, Hà Nội lập tức muốn vượt mặt bằng cái lớn thứ hai thế giới. 

Một cuộc đua kỳ lạ, không phải đua nâng chất lượng sống của dân, mà đua xem ai xây được cái gì… to hơn.

Vấn đề ở đây không phải là thể thao. Mà là sự phô trương, thứ bệnh mãn tính của bộ máy quản lý thích dựng những công trình đồ sộ, hoành tráng để trang trí báo cáo, tô son trát phấn cho nhiệm kỳ.

Một đất nước đang vật lộn với nợ công, ngân sách eo hẹp, bệnh viện quá tải, trường học thiếu phòng học, dân thiếu nhà giá rẻ… mà lại đi xây những cái sân vận động khổng lồ cho bóng đá, với kinh phí hàng chục ngàn tỷ từ tiền thuế của chính những người không đủ tiền chữa bệnh.

Hay lại một dự án đất đai khổng lồ, đẩy giá đất, chia lô phân nền, còn sân vận động chỉ là cái cớ để hợp thức hóa quỹ đất 10.000 ha?

Không có một phép tính nào có thể chứng minh rằng Việt Nam cần hai sân vận động khổng lồ liên tiếp. Nhưng ở xứ này, logic tiền dân thì cứ xây, còn hiệu quả tính sau dường như luôn thắng.

Bao giờ Việt Nam mới dừng lại việc xây những công trình vô bổ, phục vụ háo danh nhiều hơn phục vụ con người?

Bao giờ lãnh đạo mới hiểu rằng dân cần dịch vụ tử tế, hạ tầng thiết yếu, môi trường sống đúng nghĩa, chứ không cần mấy cái bát úp khổng lồ để khoe với thế giới?

Thu Nhi